Vệ Miên và Phương Viên đều không ở trong trường học, tám rưỡi sáng ngày hôm sau, hai người gặp nhau ở cổng trường.
Sắc mặt của Phương Viên hồng hào, hoàn toàn khác hẳn với vẻ nhợt nhạt của mấy hôm trước, còn vừa cười vừa vẫy tay với Vệ Miên.
Vệ Miên nhếch khóe miệng cười: “Tối qua ngủ thế nào?”
Phương Viên nháy mắt: “Nhờ phúc của học muội mà tối qua chị ngủ vô cùng ngon luôn ấy! Cảm giác tinh thần tổn thất gần đây đều được bù lại hết rồi!”
Hai người nhìn nhau mà cười rồi cùng đi tới ký túc xá nữ sinh.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây