Nói đến câu này, ánh mắt của bà cụ lại nhìn về phía con gái: “Nguyệt Nguyệt, mẹ của con cũng đã để lại cả cho con rồi, của con với chị dâu con chia ra đặt trong hai cái hộp, đều nằm trong chiếc rương ở dưới gầm giường của mẹ đấy, con cứ tìm là thấy ngay.”
Bàn tay của bà cụ Thẩm vuốt ve gương mặt của con trai và con gái, muốn được chạm vào gò má của bọn họ giống như ngày trước.
“Sau này nhất định phải ăn cơm đúng giờ, ở nước ngoài không hợp khẩu vị thì tự mình nấu cơm. Mẹ ăn không quen ăn đồ ở bên bọn họ, toàn mấy thứ nấu kiểu nửa sống nửa chín, không cẩn thận là ăn vào đau bụng ngay. Làm việc cũng đừng liều mạng đến thế, công việc không vui vẻ thì về nước, tiền mà mẹ để lại cho hai đứa cũng đủ dùng trong một khoảng thời gian rồi!”
“Vâng vâng, mẹ, con biết rồi mà!”
Rất nhanh, nửa tiếng đã trôi qua.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây