Hai người về đến cửa văn phòng, Đặng Kiến Trung lôi một chùm chìa khóa trong túi ra cắm vào trong ổ khóa cửa, sau khi vặn sang phải hai vòng, chỉ nghe thấy “cạch” một tiếng, cửa đã mở ra.
Mà lúc này, tâm thái khi mở cửa phòng của ông ta hoàn toàn không khác gì với bình thường, thật sự không nhìn ra được có chỗ nào khả nghi.
Đặng Kiến Trung liếc mắt nhìn xung quanh căn phòng một lượt, từ cây xanh trên bệ cửa sổ đến giá sách dựa sát vào tường, từ bản đồ trên tường đến thảm chùi chân dưới sàn, ánh mắt của ông ta hỏi thăm toàn bộ khu vực đáng để nghi ngờ.
“Ông cùng tìm với tôi, nhất định phải lục tìm toàn bộ ngóc ngách một lượt, bao gồm cả mấy lớp kép hoặc là mặt sau gì đấy đều không được bỏ qua!”
Lão Vương làm việc vô cùng tỉ mỉ, ông ta đóng cửa văn phòng lại rồi lôi một đôi găng tay màu trắng trong túi áo ra đeo vào, đi đến mấy chậu cây bên bệ cửa sổ xa nhất để bắt đầu tìm kiếm.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây