Vừa rồi Vệ Miên đã dùng ngọc cốt phiến tấn công thứ đó, bây giờ lại muốn dụ nó ra ngoài, chỉ sợ sẽ phải tốn rất nhiều sức lực, có điều, hiện trường máu me đầy đất thế này rất hợp khẩu vị của nó, chắc hẳn thứ đó sẽ ra ngoài thôi nhỉ?
Cô liếc mắt nhìn quanh căn phòng khách một lượt, phát hiện ra rèm cửa vẫn chưa kéo bèn vội vàng đi qua kéo rèm che nắng lại, căn phòng lập tức hoàn toàn chìm trong bóng tối, ngược lại cũng thỏa đáng rồi đấy.
Vệ Miên kêu Mạnh Vân và Tưởng Tam Xuyên tạm thời quỳ trước bàn tế.
Bóng tối khiến người sợ hãi, lúc này, Tưởng Tam Xuyên chỉ cảm thấy tay chân mềm nhũn như con chi chi, đến quỳ cũng quỳ không nổi.
Ngược lại, Mạnh Vân vẫn luôn sợ hãi lại rất có thể chống đỡ được, từ sau khi Vệ Miên nói xong là cô ta dẫn đầu quỳ ngay trước tế phẩm.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây