Vệ Miên nghĩ đến ý nghĩa đại diện của bông sen đen kia, vẻ mặt lập tức trở nên nghiêm túc hơn không ít, cô đứng dậy đi về phía tivi.
Mạnh Vân nhìn thấy động tác của cô còn tưởng cô định xem tivi, lúc này, cô ta cũng không có tâm trạng gì cả nhưng vẫn phụ họa: “Xem tivi một lúc cũng được, để tôi đi lấy điều khiển cho cô…”
Nhưng chỉ thấy Vệ Miên đi đến bên cạnh tivi, lôi một quyển trục từ trong khe hở giữa tivi và chiếc tủ ra.
Mạnh Vân cảm thấy quyển trục này quen mắt, cô ta nhìn chằm chằm một lúc: “Đây là đồ mang hộ ở quê lên, tôi vốn còn tưởng là đồ cổ gì nên còn định kêu Chí Linh giúp tìm người giám định thử một phen, kết quả xảy ra chuyện như vậy cũng chưa giám định được.”
Nghĩ đến Vệ Miên cũng là sinh viên khoa lịch sử, có khả năng cảm thấy có hứng thú với mấy thứ này bởi vậy Mạnh Vân cũng không cảm thấy kỳ lạ chút nào.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây