Đợi khi đám người Đỗ tổng nổi giận đùng đùng đi ra khỏi phòng họp thì màn domino ca từ trong nhóm chat mới dừng lại.
Trí tưởng tượng của con người là vô hạn, từ cuộc đối thoại vừa rồi cộng thêm cả sắc mặt khó coi của mấy người đi ra ngoài kia, mọi người đều có thể tự biên tự diễn ra một bộ yêu hận tình thù dài ba mươi tập.
Cha Khúc chỉnh lại cà vạt rồi đi ra khỏi văn phòng, cảm giác được mấy ánh mắt ý vị sâu xa bắn tới từ khắp bốn phương tám hướng khiến ông ta vừa xấu hổ vừa tức tối, chỉ cảm thấy bản mặt già này đã mất sạch.
Nhưng ông ta có thể nói được gì đây, chính ông ta đã chủ động làm giao dịch với người ta, bây giờ thành ra như thế, chức vụ chủ quản này có thể giữ lại được mới là lạ!
Còn có một người vốn có xung đột với cha Khúc mượn danh nghĩa đi tiếp nước để đến bên cạnh ông ta, nói với giọng điệu mỉa mai không hề che giấu một chút nào: “Chậc, hóa ra là đút lót để lên như vậy à, ha ha, người ta hổ dữ còn không ăn thịt con, đúng là còn không bằng súc sinh.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây