Nhưng lời của Lâm Tử Hàng lại khiến trong lòng anh ta cũng sinh ra sự mong đợi như thế, lỡ như cha không biết thì sao?
Lỡ như là Bao Vân Bình giấu ông ta, vậy không phải mình đã hiểu lầm rồi sao?
Cứ nghĩ ngợi lung tung như thế, Khúc Bác Văn bất tri bất giác đã lấy di động ra, gọi một cuộc cho cha Khúc mà mình đã lâu không liên lạc đó.
Trong nháy mắt điện thoại vừa nối máy, hai mắt Khúc Bác Văn không nhịn được mà đỏ hoe, nhớ đến cuộc sống hạnh phúc mà hồi mẹ Khúc vẫn còn, trong giọng nói của anh ta vô thức mang theo chút nghẹn ngào.
“Cha.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây