Tôn Ái Hồng sững sờ, không biết tại sao Vệ Miên lại nói một câu như thế, vừa rồi hai người vẫn còn đang nói chuyện ăn cơm cơ mà, một câu như lái xe cẩn thận này chẳng có đầu có đuôi gì cả.
Có điều, đúng là sáng sớm tinh mơ hôm nào, chồng bà ta – Thôi Quốc Cường cũng phải lái xe ra ngoài chở nguyên liệu nấu ăn mà ban ngày cần dùng về.
Không phải không thể gọi giao hàng tận nơi mà là lão Thôi nói mấy thứ đó đều không đủ tươi mới, cho đám trẻ con ăn thì phải cho ăn đồ tươi, vì thế, ông ta không ngại phiền phức, sáng hôm nào cũng đến chợ nhập sỉ nguyên liệu vừa mới được gỡ xuống.
Cứ đi như thế cũng đã được mười năm nay.
Bất kể gió mưa đều không ngừng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây