Cô mím chặt môi, một đường đi thẳng lên núi, không biết đã nhìn thấy bao nhiêu thi thể mà chỉ cảm thấy huyết dịch trong người đang từ từ trở nên lạnh đi, kéo theo cả tay chân cũng cứng ngắc.
Vệ Miên liên tục băng qua các thi thể mặc đạo bào đủ mọi màu sắc, đợi khi cuối cùng cũng đến được điện chính của sư phụ, lại chỉ trông thấy một màn khiến hai con mắt của cô như sắp nứt ra.
Lúc này, trước đại điện mà mỗi ngày Vệ Miên đã phải chạy tới không biết bao nhiêu lần rải đầy thi thể.
Rất nhiều máu tươi đã nhuộm mặt đất thành một màu đỏ thẫm, trong không khí vẫn thoảng mùi máu tanh nồng nặc.
Đây vẫn chưa phải chuyện khiến cô đau lòng nhất, mà cảnh khiến cô đau đớn nhất chính là giữa những thi thể này có một người mặc đạo bạo hai màu xanh trắng, lúc này, đang đứng ở đại điện, quay lưng lại với cửa.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây