Cuối cùng, sau khi chịu sự dày vò như vậy khoảng vài phút, ông ta run rẩy mở miệng: “Tôi… tôi truyền…”
Gần như trong nháy mắt ông ta lên tiếng, Vệ Miên cũng thu lại bàn tay đang bấm quyết, sát khí trên người Vương lão tam lập tức biến mất sạch.
Không có sát khí làm loạn, trên người ông ta cũng không còn đau đớn nữa, mà lúc này, Vương lão tam vẫn đang nằm dưới đất, cả người như vừa được vớt từ trong nước lên, vì chảy quá nhiều mồ hôi nên còn dính không ít bùn đất lên người.
Môi ông ta run rẩy, từ từ đứng dậy với tứ chi run bần bật rồi kéo ống quần lên, gỡ một chiếc điện thoại từ trên cẳng chân gầy gò xuống.
Chiếc điện thoại này cực kỳ nhỏ nhắn, không phải bất cứ một loại nào mà Vương lão tam từng sử dụng trước mặt mọi người trước đây, nhưng nhìn bộ dáng thao tác thành thạo hiện giờ của ông ta, nói không chừng đã dùng chiếc điện thoại này liên lạc với đối phương không ít lần rồi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây