Ông Thôi vốn đang cúi gằm bản mặt già, mới đầu cũng không nhìn kỹ cho lắm nhưng rất nhanh ông ta đã phát hiện ra điều gì đó không đúng, bèn vội vàng trừng to mắt nhìn thật cẩn thận về phía bên đó, cũng không biết nghĩ đến gì mà đột nhiên khóe miệng nhếch lên một nụ cười xấu xa.
“Còn có thể là gì được nữa, một cái chạc cây mà thôi!”
Một cái chạc cây mà thôi!
Ông Vương nghi ngờ: “Chạc cây á? Tôi cảm thấy không giống, sao trông cứ giống một con…”
“Một con gì? Không phải ông già rồi hoa mắt đấy chứ, chẳng qua chỉ là một chạc cây mà thôi, tôi nói nó là chạc cây thì nó chính là chạc cây, cả đời này chỉ có thể là một chạc cây, hừ!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây