Nhưng Vệ Miên lại cảm thấy không đơn giản như vậy.
Cô tìm một đỉnh núi khá cao rồi liếc mắt nhìn xung quanh, đừng thấy núi trên hòn đảo nhỏ này không tính là cao cho lắm nhưng cái nên có đều có cả, dãy núi trùng điệp, vách đá cao, suối nước róc rách…
Giữa quần thể núi còn có chim chóc và hoa cỏ, không hề có loại tử khí nặng nề đã nhìn thấy vào tối hôm qua.
Vệ Miên nhắm mắt cảm giác kỹ càng một lúc, sau đó lôi Ngọc Cốt Phiến ra ném vào không trung, đôi mắt cứ nhìn chằm chằm vào nó như vậy.
Ngọc Cốt Phiến dừng giữa không trung, đầu tiên là liên tục quay vài vòng giống như một đứa trẻ đang không ngừng lắc lư, qua một lúc lâu sau mới chọn đúng phương hướng sau đó đột nhiên chỉ về phía Tây Nam,
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây