Đây là một tòa nhà có thang máy bình thường, một đường đi này, Vệ Miên chỉ gặp được mấy quỷ hồn lang thang chứ cũng không phát hiện ra điều gì khác thường.
Khổng Giai Ngọc sống một mình, căn hộ nhỏ này là cô ta dùng tiền quỹ tích lũy để mua, chỉ hơn bốn mươi mét vuông, sống một mình là vừa vặn.
Vệ Miên tìm một vị trí thoải mái trên sô pha rồi ngồi dựa lưng vào, cô lôi di động ra, vẫy tay với Khổng Giai Ngọc đang bày sẵn thế trận chờ quân địch ở bên cạnh.
“Cô nên làm gì thì cứ làm cái đó đi, cứ coi như tôi không tồn tại, thứ đó đợi cô ngủ rồi mới tới cơ.”
Khổng Giai Ngọc sững sờ, cứ cảm thấy trực tiếp để mặc khách lại trong phòng khách là không hay, vì thế cô ta mang không ít đồ ăn vặt tới cho Vệ Miên, sau đó mới đi thay quần áo, tắm rửa gội đầu như thường, một loạt hành động xong xuôi hết đã đến mười giờ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây