Ba người đeo khẩu trang xuất hiện, không còn cách nào khác, bên cạnh tên còn có ảnh của bọn họ, tạm thời cô không muốn bị người nhận ra đâu.
Khi Vệ Miên quẹt thẻ đặt cho hai người kia mỗi người một trăm vạn, Trịnh Hạo nhìn sư thúc với vẻ mặt cảm động, chỉ cảm thấy sư thúc chính là người đối xử tốt với mình nhất trên đời này.
Trước đây, anh ta không coi một trăm vạn tệ ra gì nhưng bây giwof lại cảm thấy muốn kiếm được khoản tiền này thật sự rất khó.
Bây giờ anh ta đã nghèo như thế rồi mà sư thúc vẫn có thể chủ động đặt cược cho anh ta, sau này thắng rồi, anh ta nhất định phải trả cho sư thúc mới được.
Ừm, đến lúc đó trả cho sư thúc một trăm hai mươi vạn đi, anh ta cũng phải giữ lại một ít cho mình tiêu với chứ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây