“Đúng đúng đúng, đại sư, tôi cảm thấy bệnh này rất tà môn, bệnh viện không kiểm tra ra được gì cả nhưng tôi không biết tại làm sao nữa, tôi vừa không giết người vừa không phóng hỏa, làm sao lại bị ma ám được chứ!”
Đồng Siêu Cường cảm thấy mình vô cùng oan uổng, tuy rằng anh ta không dám nói mình là một người tốt nhưng cũng chưa từng làm ra chuyện xấu gì cả, thậm chí có đôi khi ở trên Tích Thủy Trù gì đấy nhìn thấy người bị bệnh đáng thương, không có tiền chạy chữa mà anh ta còn quyên góp năm mươi đến một trăm đồng.
Cho nên chuyện bị ma ám này khiến anh ta cảm thấy vô cùng vô lý.
Từ lúc nhìn thấy người này là Vệ Miên đã xem qua tướng mặt của anh ta rồi, đây chỉ là một người bình thường rất thường thấy, một đời khỏe mạnh an khang, không có tương lai rộng lớn gì nhưng cũng không có đại họa gì hết.
Duy chỉ có một điểm được tính là hơi đặc biệt, chính là bên dưới lông mày của anh ta cho thấy anh ta là một người thích ham lợi nhỏ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây