Anh ta là con ếch ngồi đáy giếng sinh ra trong nhung lụa, không biết trời cao đất dày, vẫn luôn chỉ nhìn thấy mảnh trời nhỏ bé trên đầu, người bên cạnh nói gì, anh ta liền nghĩ như vậy.
Nhưng kỳ thực anh ta đã trưởng thành rồi, bây giờ mẹ anh ta đã qua đời, bố anh ta đang nằm viện, kẻ thù vẫn nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật, mà anh ta lại không có cách nào.
Nếu như không gặp Giang Hoài Tuyết, có lẽ đến lúc bị hãm hại đến chết anh ta vẫn còn mơ mơ màng màng không biết gì.
Giống như Giang Hoài Tuyết đã nói, kỳ thực bọn họ, những người này, chỉ là đầu thai tốt mà thôi.
“Đến rồi.” Giang Hoài Tuyết lên tiếng cắt đứt dòng suy nghĩ của anh ta. “Anh đợi tôi trong xe, tôi ra ngay.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây