Tống Tuấn Lương đi sau ông nửa bước, theo sát ông.
“Cháu thường xuyên đi công tác, cũng khá quen thuộc với nơi này, ông cụ Giang cứ cho cháu cơ hội để hiếu kính ngài.”
“Cậu đúng là biết ăn nói.” Tống Tuấn Lương chu đáo, ân cần suốt dọc đường, Giang Hoành Nhân khen ngợi anh ta không ít.
Tống Tuấn Lương mừng rỡ, kết quả lại nghe thấy Giang Hoành Nhân nói tiếp: “Mấy đứa nhỏ quen biết Tuyết Nhi từ sớm, đều rất đáng tin cậy, tôi nhớ có một cậu nhóc tên là Tiết Linh cũng rất tốt.”
Vẻ mặt vui mừng của Tống Tuấn Lương lại biến mất, may mà anh ta còn nhớ đang ở trước mặt ông nội của Tuyết tổng, nên mới không lộ ra vẻ mặt khó coi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây