Tạ Tay rõ ràng cũng biết điều này, cô bé xụ mặt xuống, đáng thương cầu xin: “Bố ơi, Tay Tay yêu bố, vậy bố có thể nhường mẹ cho…”
“Cảm ơn Tay Tay.” Tạ Trọng Diên dứt khoát cắt ngang lời cô bé, “Bố cũng yêu con, nên bây giờ con nên đi ngủ rồi, ngủ ngon mới cao lớn được.”
Anh không cho Tạ Tay cơ hội tiếp tục dây dưa, vội vàng gọi dì giúp việc: “Dẫn hai đứa về phòng đi.”
Tạ Tay rưng rưng nước mắt, quay sang Giang Hoài Tuyết: “Mẹ ơi…”
Giang Hoài Tuyết không chịu nổi vẻ mặt đáng thương, đáng yêu của cô bé, liền nhìn Tạ Trọng Diên: “Hay là anh nghĩ…”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây