Bà Nguyễn ấp úng nói: “Không có ngược đãi... Nhưng... nhưng bọn họ không cho bác ra ngoài, đám vệ sĩ kia đang giám sát bác, không cho bác đi gặp Hoài Tuyết!”
Tiểu Đào khẽ mỉm cười, nói: “Vậy thì để cháu nghĩ cách.”
Bà Nguyễn nhìn cô với ánh mắt tràn đầy hy vọng.
Tiểu Đào đi vòng ra cửa chính, nhắc nhở đám vệ sĩ: “Người phụ nữ trong vườn hoa kia đang vừa khóc vừa làm loạn, muốn cầu cứu người qua đường, các anh trông chừng kỹ một chút.”
Tên vệ sĩ ngẩn người, vội vàng đáp: “Vâng, cảm ơn cô đã nhắc nhở.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây