Một tiếng “bốp” giòn tan vang lên.
Tạ Hiên mặt mày sa sầm, thu tay về.
“Nguyễn Như Mạn! Cô đừng quên, cô cũng là đồ chơi đã bị tôi chơi chán rồi!”
“Nếu có bệnh, thì cũng là do loại người lăng loàn như cô mắc phải trước!”
Nguyễn Như Mạn che mặt, không thể tin nổi: “Anh dám đánh tôi?!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây