Lần này Đinh Dịch Lâm không nói quá chắc chắn như vậy.
Ông ta cau mày, cố ý làm ra vẻ thâm sâu nói: “Muốn nhìn thì có thể nhìn, nhưng mà bởi vì việc này dù sao cũng liên quan đến thiên cơ, kiếp trước không quan trọng, có thể cho xem hình ảnh, còn kiếp sau thì không thể cho cô xem được, chỉ có thể nói đơn giản với cô vài câu.”
Giang Hoài Tuyết nhướn mày: “Ồ?”
Thấy cô dường như có chút nghi ngờ, Đinh Dịch Lâm cũng không chột dạ.
Chiếc gương ông ta có được là bảo vật, kiếp trước mà nó phản chiếu đều là thật.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây