Tạ Trọng Diên nhất thời không phân biệt được đâu là mơ đâu là thật.
Anh khó khăn mở mắt ra, trong tầm mắt mơ hồ nhìn thấy dung nhan của Giang Hoài Tuyết, giọng nói khàn khàn: “Hoài... Hoài Tuyết...”
Anh vươn tay, cố gắng chạm vào người trước mắt, xem thử là thật hay giả.
Giang Hoài Tuyết nắm lấy tay anh: “Là em.”
Ngón tay cô lạnh lẽo hơi ẩm ướt, đặt trên cổ tay Tạ Trọng Diên, khiến đầu óc anh tỉnh táo hơn một chút.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây