Trong bóng tối, anh chỉ có thể nhìn rõ hình dáng đại khái của Giang Hoài Tuyết, không nhìn rõ ngũ quan và biểu cảm cụ thể của cô.
Nhưng trong mũi anh lại ngửi được mùi hương đặc trưng của cô.
Có lẽ là vì lúc nãy cô rơi xuống nước, trong mùi hương này lại pha thêm chút hơi thở ẩm ướt.
Không biết tại sao, Tạ Trọng Diên bỗng nhiên cảm thấy cảm giác này có chút quen thuộc.
Như rất lâu rất lâu về trước, anh cũng từng kề cận với hơi thở này.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây