Cáo con thành thạo giẫm lên lòng bàn tay Giang Hoài Tuyết, nhảy lên vai cô, vênh váo lắc lắc cái đuôi to hai cái, sau đó mới chui vào lòng Giang Hoài Tuyết.
Giang Hoài Tuyết ôm cáo con đi về phía lầu bát giác.
Giản Tố vốn tưởng rằng giọng nói trong màn sương mù dày đặc không còn vang lên nữa, cho rằng thứ đồ chơi kia đã bỏ cuộc, không ngờ lần này lại trực tiếp có tiếng bước chân đến gần.
Cô ấy căng thẳng đến mức toàn thân cứng đờ, giọng nói cũng run lên.
“Đừng... Đừng qua đây...”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây