Cô là tự nguyện hy sinh, chứ không phải bị ép buộc, hơn nữa bản thân cô cũng sống không được bao lâu, chết thế nào cũng là chết, chết một cách có ý nghĩa hơn cũng không có gì là không tốt.
Cáo con nhỏ giọng phản bác: “Đương nhiên phải tự trách rồi, chủ nhân là người lợi hại nhất, được hoan nghênh nhất trong giới tu chân.”
Giang Hoài Tuyết bật cười: “Nào có khoa trương như vậy, em đang tự mình đa tình đấy.”
Cáo con vội vàng nói: “Mới không phải! Sau khi chủ nhân rời đi, căn nhà của chủ nhân đã được trận pháp bảo vệ, không cho người ngoài vào, cái tên Quân gì đó còn nôn ra máu trước cửa nhà chủ nhân, còn những con chim, con hổ, con thỏ thường xuyên đến ăn chực, đều ngậm hoa đến đưa tiễn.”
“Quân gì?” Giang Hoài Tuyết nhớ lại, “Quân Trạch?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây