Đội trưởng nhìn Giang Hoài Tuyết một cách đầy ẩn ý: “Cảm ơn cô.”
Anh ta không biết lai lịch của cô gái này, cũng không biết cô đã làm cách nào để thoát ra từ bên trong, hạ gục được mấy tên cướp có súng, nhưng bây giờ rõ ràng không phải lúc để hỏi chuyện.
Anh ta không do dự thêm nữa, lập tức điểm mấy người ở lại xử lý hậu quả, sau đó dẫn những người còn lại lên xe cảnh sát, lao vút đi.
Giang Hoài Tuyết vừa mới đấu súng với người khác trước mặt bao nhiêu người trong hội trường, lúc này không muốn vào đó bị người ta vây xem, liền liếc nhìn những viên cảnh sát đang bận rộn không ai để ý đến mình, cũng không chào hỏi, trực tiếp bắt xe về khách sạn.
Trên đường về, cô nhắn tin cho Miêu Châu Châu và Nhiếp Dự, vốn nghĩ hai người bọn họ có lẽ sẽ bị gọi đi lấy lời khai, kết quả không ngờ cô chỉ mới tắm rửa xong, thì hai người bọn họ đã trở về.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây