Lúc mới quen biết cô, Tạ Trọng Diên luôn có cảm giác cô nhìn mọi người như thể đang nhìn một đám mây, tất cả mọi người đều không để lại chút ấn tượng gì trong cô.
Cũng giống như mỗi lần Tạ Tuệ Lệ nhắc đến nhà họ Nguyễn trong lúc nói chuyện riêng, bà ấy đều bất bình thay cho cô, nhưng bản thân cô lại dường như không có chút cảm xúc nào, thái độ của cô đối với bố mẹ Nguyễn giống như đối với người xa lạ.
Tạ Trọng Diên thậm chí có thể cảm nhận được rằng, lý do cô không thích bọn họ không phải là vì bọn họ đối xử với cô như thế nào, mà chỉ đơn thuần là vì bọn họ ích kỷ, ngu xuẩn.
Không phải là cố ý tỏ ra lạnh lùng, mà là sự thờ ơ, lãnh đạm toát ra từ tận đáy lòng.
Nhưng một khi đã coi người nào đó là người của mình, cô lại dịu dàng đến lạ thường.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây