Ông Cảnh không để ý đến anh ta, chỉ nhìn người đàn ông đang đứng giữa phòng bệnh.
“Cả đời tôi có rất nhiều bạn bè, nhưng tri kỷ chỉ có một mình cậu, anh em tốt nhất cũng chỉ có một mình cậu. Nói một câu sến súa, đến tuổi tôi rồi, ngoài vợ con, thì thứ còn lại cũng chỉ có anh em thôi.”
Ông Lưu buột miệng nói: “Tôi không tin!”
Ngực ông ta phập phồng dữ dội: “Nếu như anh thật sự nghĩ như vậy, tại sao nhiều năm như vậy anh lại hợp tác làm ăn với người này, hợp tác làm ăn với người kia, lại không trực tiếp hợp tác với tôi? Chẳng phải là anh sợ tôi bám víu anh sao?!”
“Hóa ra cậu lại nghĩ như vậy...” Ông Cảnh mệt mỏi nói. “Bởi vì những người có thể trực tiếp hợp tác làm ăn, đều là bạn bè bình thường, tri kỷ, thì không nỡ dính líu đến lợi ích.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây