Lục Chi Ninh mơ màng trong giây lát: “Cổ?”
“Đúng, có lẽ thứ Tiểu Mạn dùng với anh là tình cổ.”
Anh ta lờ mờ hiểu ra.
Chẳng trách mình mất khống chế, anh ta không hiểu về cổ, nhưng quả thực từng nghe qua, nói cái gì mà có thể khiến người ta khăng khăng một mực yêu một người khác, chỉ dùng một con trùng là có thể khống chế người khác.
“Cho nên trong người tôi…” Lục Chi Ninh nuốt nước bọt, trong đáy mắt nhiễm vài phần hoảng loạn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây