Diêu Nguyệt đợi một lúc cũng không đợi được Tô Chính Quang quay lại, bà ấy không nhịn được lải nhải vài câu.
Sau đó liền nghe Tô Cẩm bất lực giải thích: “Ông ấy đang một mình trốn trong góc khóc…”
Khóe mắt Diêu Nguyệt giật giật: “Không có tiền đồ!”
Nhưng Diêu Nguyệt vẫn bổ sung một câu: “Chúng ta cứ làm như không biết gì đi, con người ông ấy, lòng tự tôn cao lắm.”
Tô Cẩm gật đầu coi như trả lời.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây