Sau khi Tô Cẩm cảm thán Nguyên Cảnh thật nhạy cảm xong, cũng có chút tiếc nuối: “Lần này bốn người Sở Lâm hộ trận cũng tốn không ít công sức, cho nên cũng phiền anh cho bọn họ được ở bên cạnh anh nhiều hơn, cảm thụ được tử vân tẩm bổ.”
Nguyên Cảnh im lặng một lát: “A Cẩm, cô không nói thật…”
Tô Cẩm: “…” Được rồi, cô thực sự không giỏi nói dối lắm.
“Tôi có hai manh mối chưa nói ra.” Tô Cẩm nói thẳng: “Chuyện này trước tiên anh phải giữ bí mật.”
“Được.” Nguyên Cảnh gật đầu, vẻ mặt trở nên nghiêm túc hơn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây