Tựa như ông ấy rất nghĩ cho Tô Cẩm vậy.
Nhất thời Tam Thanh quán chủ cũng không trả lời câu hỏi này của ông ta, chỉ dời mắt thở dài.
“Ý tốt của Tiết đạo trưởng, tôi đã nhận rồi.” Tô Cẩm nhàn nhạt nói: “Nhưng, cho dù có chuyện gì, cũng đều là binh tới tướng đỡ, nước tới đất bồi.”
Nói xong câu này, Tô Cẩm đứng dậy muốn rời đi: “Hôm nay tôi tới, một là dẫn đường giúp vị Hiên Viên Minh đó, hai là xem thử các người hồi phục như thế nào. Bây giờ chuyện đã giải quyết xong, tôi cũng nên đi về rồi.”
Sở Lâm phụ họa theo: “Đúng vậy, nhìn thấy các người hồi phục rất tốt, chúng tôi cũng yên tâm, tảng đá lớn trong lòng cuối cùng cũng hạ xuống!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây