Phương Tri Hạc dở khóc dở cười cắt rách ngón tay, nhỏ một giọt máu tươi lên Thất Tinh Kiếm, nếu sư phụ đã muốn thử, vậy thì thử một chút.
Thấy Thất Tinh Kiếm không có phản ứng gì, anh ta bất lực nói với Tô Cẩm: “Sư phụ, người không cần lo lắng cho tôi, tâm thái của tôi thật sự rất tốt.”
Tô Cẩm không quan tâm tới anh ta, ánh mắt chuyên chú nhìn Thất Tinh Kiếm.
Lại trôi qua vài giây, Thất Tinh kiếm vẫn không có phản ứng gì: “Loại chuyện nhận chủ này cũng phải dựa vào duyên phận.” Phương Tri Hạc thử an ủi sư phụ mình.
Sợ sư phụ bởi vì chuyện này mà chịu ảnh hưởng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây