Tô Cẩm vẫn không ăn hết thức ăn, Diêu Khanh và mấy người Sở Lâm lặng lẽ chạy tới, mấy cái đầu xù xì ghé vào bên cửa.
Phát giác được khí tức của mấy người đó, Tô Cẩm cười nói: “Vào hết đi.”
Diêu Khanh và Sở Lâm, còn có Phương Tri Hàn lập tức đi vào.
Tô Cẩm dùng ánh mắt bình thản lần lượt lướt qua người ba người, cô đặt đũa xuống, giọng nói nhẹ nhàng hết mức: “Qua mấy hôm nữa, em sẽ có thể tung tăng nhảy nhót rồi.”
Diêu Khanh rầu rĩ gật đầu, cuối cùng vẫn không nhịn được, xông tới cẩn thận ôm lấy Tô Cẩm.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây