Mấy người đành miễn cưỡng đi ra khỏi phòng, A Cẩm đã nói rồi, bọn họ ở lại thêm cũng không được.
Khoảnh khắc cánh cửa phòng đóng lại, Tô Cẩm ôm ngực cau mày, rõ ràng đang kìm nén cái gì đó.
Đáy mắt cô hiện lên một chút thở dài, ôi, lần sau không được chơi như vậy nữa, thật đúng là phải trả cái giá không nhỏ.
Tô Cẩm kéo chăn mền, một lần nữa nhắm mắt nghỉ ngơi.
Ngoài cửa mấy người nhìn nhau.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây