Đến khi bọn họ về tới nhà nghỉ thì đã là buổi chiều.
Xe vừa dừng lại bên ngoài, Diêu Khanh đã loạng choạng chạy ra.
Cô ấy vừa nhìn thấy Phương Tri Hạc liền vội vàng nắm lấy cánh tay của anh ta hỏi: “A Cẩm thế nào rồi?”
Phương Tri Hạc hít sâu một hơi, nghĩ tới lời sư phụ dặn dò, nghiêm túc nói: “Sư phụ không có chuyện gì cả, chỉ là cô ấy tiêu hao quá nhiều linh lực, cần nghỉ ngơi.”
Nói xong, được Sở Lâm giúp đỡ, lại cõng sư phụ trên lưng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây