Phương Tri Hạc cẩn thận quan sát chữ viết trên vách núi rồi thở dài nói: “Sư phụ, chữ viết trên đó càng ngày càng lộn xộn, hình như là được lưu lại vào thời khắc cuối cùng.”
Tô Cẩm gật đầu: “Đúng vậy, các tiền bối đã lựa chọn chết cùng nhau.” Trên đời này, luôn có những người gánh vác trên vai mình những trách nhiệm.
Không cần đoán cũng biết tình hình chiến đấu năm đó thảm thiết đến cỡ nào.
Mười mấy bộ xương trắng nằm rải rác trong hang động này, nhiều năm như vậy vẫn không được an táng.
Cô đoán: Thứ nhất là vì mấy năm nay không có ai vào hang Quỷ Cốc này, thứ hai là vì những người tham dự vào sự kiện tiêu trừ ác linh này rất có thể đều đã chết hết.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây