Tô Cẩm dịu dàng xoa đầu Sở Lâm: “Đồ đệ ngoan, cố gắng nỗ lực, sẽ có một ngày anh cũng có thể nhìn thấy mọi thứ anh muốn nhìn thấy.”
“Tôi chỉ cảm thấy trấn Lưu Vân này có quá nhiều điểm quỷ dị, để đề phòng các anh gặp phải loại thuật che mắt như này nữa, tia linh lực này có thể duy trì một ngày một đêm.” Tô Cẩm dịu giọng giải thích, dù sao thì có đôi lúc, luôn phải đề phòng bất trắc, dự đoán trước kết quả có thể xuất hiện.
Lỡ như ba người họ tách ra, sự an toàn của hai người này cũng có đảm bảo.
Sau đó, ba người cùng quay về khách sạn.
Khi vào khách sạn, chị gái đó nhìn thấy ba người họ, kinh ngạc ể một tiếng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây