Trong giây lát, Lục Chi Ninh có chút khó chịu ho nhẹ hai tiếng, lấy đó làm nhắc nhở.
Nghe thấy tiếng này, Tô Cẩm mới rời ánh mắt về phía Lục Chi Ninh, cô ôn hòa hỏi thăm: "Lục thiếu gia, anh có buồn ngủ hay không? Có mệt hay không? Muốn đi nghỉ một lúc hay không?"
Lục Chi Ninh lắc đầu: "Không buồn ngủ, tinh thần của tôi rất tốt." Xảy ra chuyện này, bây giờ anh ta không hề cảm thấy mệt mỏi một chút nào, cả người đều có tinh thần rồi.
Đáy mắt Tô Cẩm xẹt qua một tia đáng tiếc.
Cô xoè tay đưa cho Lục Chi Ninh một tấm bùa.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây