Sau khi Phương Tri Hạc rời đi, Nguyên Cảnh bước tới nói: “Có lẽ Diêu Khanh sẽ không còn gặp phải chuyện nguy hiểm gì nữa phải không? Cô không muốn mấy người Phương Tri Hạc nhúng tay vào chuyện lần này à?”
Tô Cẩm gật đầu: “Chuyện lần này có chút quỷ dị, Sở Lâm và Tri Hàn đừng có tham dự vào chuyện này vẫn tốt hơn. Về phần Tri Hạc, nếu như anh ta không ở bên cạnh Sở Lâm và Tri Hàn để trông chừng, tôi sợ hai người bọn họ lại gây rắc rối.”
“Vậy à…” Hai người kia quá ồn ào, mà chuyện lần này lại nguy hiểm, nếu để bọn họ đi cùng, A Cẩm còn phải phân tâm ra để mắt tới bọn họ nữa.
Sau đó, Nguyên Cảnh lại thấp giọng nói: “A Cẩm, vậy ngày mai tôi có còn đi cùng với cô nữa không?”
Tô Cẩm hơi kinh ngạc: “Sứ giả đã chết rồi, thời gian tới đây có lẽ anh sẽ bình an vô sự, tạm thời không cần đi cùng với tôi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây