Nguyên tiên sinh lười tiếp tục bíp bíp với Nguyên Cảnh nữa, ông ta quay người nhìn về phía Tô Cẩm, trong mắt hiện lên ý tứ lấy lòng cực kỳ rõ ràng.
“Tô quán chủ, nếu trước đó có đắc tội cô ở đâu thì xin đừng có so đo nhé.”
Tô Cẩm gật đầu, thái độ khá ôn hoà: “Tiên sinh cứ yên tâm, ông là cha của Nguyên Cảnh, là lại rất có thể sẽ trở thành khách hàng của tôi nên đương nhiên tôi sẽ không so đo với ông làm gì.”
Cô mà đi so đo với tiền sao? Vậy không phải là cô nghĩ quẩn à?
Giữa lông mày Tô Cẩm hiện lên một nụ cười thản nhiên, Nguyên Cảnh vô tình nhìn thấy ánh mắt của cô, lập tức ý thức được A Cẩm đây là muốn vặt lông rồi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây