Sau khi mấy người Tô Cẩm cơm nước xong xuôi, Diêu Khanh muốn dẫn Phương Tri Hàn đi dạo phố mua đồ, Tô Cẩm suy nghĩ một chút, liếc mắt ra hiệu cho Phương Tri Hạc một cái.
Phương Tri Hạc bị ép đi theo, để phòng ngừa Diêu Khanh gặp phải nguy hiểm gì.
Về phần Diêu Khanh, Phương Tri Hạc theo tới, cô ấy cũng không nghĩ nhiều, chỉ yên lặng lẩm bẩm một câu: "Tôi cũng sẽ không ra tay với sư đệ của anh, còn nhìn chăm chú như vậy sao?"
Người tu đạo, bình thường thính lực rất tốt, Phương Tri Hạc tất nhiên là nghe thấy lời Diêu Khanh nói thầm.
Ánh mắt của anh ta thản nhiên xẹt qua trên mặt cô ấy, một chữ cũng không nhiều lời.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây