Lời nói của Tô Cẩm lại vang vọng bên tai bà ấy.
Trong ánh mắt Ninh tam phu nhân đột nhiên có thêm sự tìm tòi nghiên cứu: "Cha." Bà ấy đột nhiên gọi một tiếng.
ông cụ Ninh đối diện với ánh mắt của bà ấy, suýt nữa giật nảy mình: "Tự nhiên gọi tôi làm cái gì? Tôi có nói sai sao? Ninh gia hiện tại chỉ có một người phu nhân là cô, có thời gian đừng chỉ cố ăn chay niệm Phật, nghĩ thêm đến tương lai của Ninh gia... Tốt nhất suy nghĩ lại một chút xem nên sinh con nối dõi như thế nào."
Nói xong lời cuối cùng, sắc mặt ông cụ có cái gì đó không đúng, ông ta có chút ngượng ngùng khẽ nói: "Ý của cha là... Mặc dù con đã lớn tuổi, nhưng, còn có những cô gái trẻ tuổi khác, có thể..."
Ông cụ Ninh thở dài: "Cha biết loại suy nghĩ này của cha, sẽ khiến con tổn thương, nhưng cho đến bây giờ thằng ba cũng chưa có người thừa kế, cơ nghiệp của Ninh gia trong tương lai, chẳng lẽ phải giao vào trong tay người ngoài hay sao? Con có thời gian, cũng thay cha khuyên bảo thằng ba một chút, mỗi lần cha nhắc đến chuyện này, nó lại ầm ĩ với cha..."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây