“Triệu tiên sinh, bây giờ ông ở lại đây để xử lý chuyện trong trang viên hay là đi cùng chúng tôi về lại khách sạn?” Tô Cẩm hỏi.
“Tôi ở lại đây thêm chút nữa đã.” Cha Triệu nói khẽ. Ngay sau đó, ông ta lại đứng lên vừa nói cảm ơn vừa tỏ vẻ áy náy: “Tô quán chủ, chuyện tiền thù lao tôi sẽ tìm Sở đạo trương để bàn bạc. Còn tôi sẽ bảo quản gia thu xếp cơm trưa…”
Nguyên Cảnh lên tiếng ngắt lời ông ta: “Triệu tiên sinh, cơm trưa chỉ là chuyện nhỏ, chúng tôi tự sắp xếp là được rồi. Trước mắt ông đang cần bình tĩnh lại, không cần phải để tâm vào những chuyện thế này đâu.”
Cha Triệu lại một lần nữa nói cảm ơn.
Cho dù là ai gặp phải loại chuyện như thế này, đoán chừng đều không thể cảm thấy dễ chịu.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây