Nhìn thấy Tô Cẩm giải quyết hết thứ bẩn thỉu này đến thứ bẩn thỉu khác, Nguyên Cảnh luôn cảm thấy có chỗ nào đó không đúng lắm.
Anh nhìn Tô Cẩm, thấp giọng hỏi: “A Cẩm, cô nghĩ mấy thứ bẩn thỉu này được giấu ở Triệu gia từ khi nào?”
Nghe vậy, ánh mắt Tô Cẩm sáng lên một chút, cô cười tủm tỉm nhìn Nguyên Cảnh: “Anh thật sự không cân nhắc đến việc trở thành đồ đệ của tôi sao? Mặc dù bây giờ tôi đã có ba đồ đệ rồi, nhưng anh vẫn có thể làm đồ đệ thứ tư của tôi được mà.”
Nguyên Cảnh im lặng.
Nguyên Cảnh tự bế.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây