Tô Cẩm chậm rãi lắc đầu: “Ôi, đã nói là việc nhỏ rồi, còn nhất định cứ phải cảm ơn tới cảm ơn lui, thật phiền phức.”
Tuy rằng Tô Cẩm phàn nàn như thế nhưng khóe môi nhếch lên đã thể hiện trọn vẹn tâm trạng của cô lúc này.
Khi cánh cửa tràn đầy hắc khí kia dần biến mất, Vu Nhã cũng biến mất bên trong cánh cửa.
Rất nhanh, hết thảy mọi thứ trong căn nhà trở nên im lặng, chỉ còn lại một mình Tô Cẩm.
Trước khi đi, Tô Cẩm nhìn lại một lần nữa đồ đạc bên trong căn nhà.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây