Nói đến chuyện cũ, dì Hứa tràn đầy thương tâm, không ai có thể ngờ được rằng bi kịch như vậy có thể xảy ra.
Tô Cẩm thở dài một tiếng: “Dì Hứa, cháu muốn vào trong nhà xem thử được không?”
“Được chứ, đợi một chút, dì đi lấy chìa khóa.” Dì Hứa vừa lau nước mắt vừa quay người đi vào trong nhà mình.
Sau khi mẹ con Vu Nhã lần lượt qua đời, ngôi nhà của bọn họ cũng để không, không có người ở, đã lâu lắm rồi cũng không có người dọn dẹp.
Lúc dì Hứa vào nhà, Tô Cẩm liếc nhìn Vu Nhã nước mắt rơi đầy mặt. Người ta nói quỷ không rơi lệ, nhưng giờ này khắc này, nước mắt Vu Nhã chảy ra chính là từng giọt huyết lệ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây