Tô Cẩm nhìn về phía Nguyên Cảnh, dặn dò: “Tôi dẫn Vu Nhã vào nhà, hai người ngồi chờ ở ngoài là được rồi.”
Nguyên Cảnh gật đầu đáp lại, từ lâu anh đã quen với sự sắp xếp của cô. Anh vốn muốn nhắc cô chú ý an toàn, nhưng sau khi nghĩ lại lại cảm thấy không cần thiết. Dù sao thì với năng lực của Tô Cẩm, cho dù thật sự có người xấu thì người cần chú ý an toàn vẫn là người xấu kia.
Tô Cẩm dẫn Vu Nhã đi vào dãy nhà ngang phía trước.
Vu Nhã thì lại đang thì thầm bên tai Tô Cẩm, kể lại cuộc đời của mình.
Khi cô ta còn bé, cha mẹ ly hôn, một mình mẹ cô ta phải vất vả nuôi cô ta khôn lớn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây