Sau khi Luc Chi Ninh tiễn Tiết đạo trưởng ra về, lúc quay trở lại khách sạn cố ý đi chậm lại.
Anh ta đi tới phòng Sở Lâm, sau đó lặng lẽ mở cửa ra. Qua khe cửa, anh ta có thể nhìn thấy rõ ràng có người nào đó đang nằm lỳ trên giường, dáng vẻ sống không còn gì luyến tiếc, thỉnh thoảng lại truyền ra tiếng nức nở thê thảm.
Lục Chi Ninh chỉ cảm thấy không biết phải nói gì, thu thiếu tiền thì thu thiếu tiền, có nhất thiết phải gào khóc như vậy không?
Tốt xấu gì Sở gia cũng coi như là nhà giàu, lại chẳng thiếu chút tiền kia.
Anh ta muốn mở miệng khuyên nhủ một chút, lại sợ Sở Lâm đổ thừa, Lục Chi Ninh nghĩ nghĩ, cuối cùng lựa chọn lùi lại một bước, giả vờ như chẳng nhìn thấy gì.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây