Nghe vậy, Mộc Dao cuống quít đổi giọng: “Đương nhiên là tôi biết ý tứ của Tô quán chủ, nhưng mà người bây giờ đang mời cô giải quyết là cha tôi chứ không phải là tôi, cho nên tôi cảm thấy hai người chúng ta có duyên hay không có duyên không phải là mấu chốt.”
Dứt lời, Mộc Dao lại lặp lại lời của cha Mộc: “Nếu như Tô quán chủ có thể giải quyết được chuyện của cha tôi, tất sẽ có hậu tạ.”
Tô Cẩm vẫn bình tĩnh nhìn Mộc Dao.
Mộc Dao bị nhìn, không hiểu sao cảm thấy chột dạ, cô ta đành phải nói tiếp: “Mặc dù Mộc gia chúng tôi không thể sánh bằng Lục gia được, nhưng mà Tô quán chủ, tạ lễ của Mộc gia tôi nhất định có thể khiến cô hài lòng.”
Tô Cẩm lắc đầu, quả quyết trả lời cô ta: “Mộc tiểu thư, nếu đã không có duyên thì cũng đừng ép buộc nữa.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây